Chuyến đi mở ra một khung trời mới về cuộc sống trong tôi,âytrườngdựngướcmơkếtnốinhữngtráitimhồmail nơi có những bước chân thiện nguyện không mỏi, lòng biết ơn quá khứ và sự đồng điệu của những trái tim nhân ái.
Những bước chân không mỏi
Trước hôm đoàn thiện nguyện xuất phát, Nà Pè trời đổ mưa không dứt. Chủ nhiệm Câu lạc bộ (CLB) Trái tim hồng – Tấm lòng Việt, họa sĩ, nhà báo, nhà thơ Lê Tiến Vượng, rất lo lắng. Các cô giáo từ Nà Pè nhắn về Hà Nội liên tục báo trời mưa lớn, đường rất trơn trượt. Đoàn thiện nguyện lo lắng, nếu trời mưa quá to có thể đường núi sạt lở, rất nguy hiểm và chuyến đi phải dừng lại. Một cơn bão được dự báo là sắp đổ bộ vào miền Bắc… Thật may, cho đến ngày xuất phát, cung đường ấy vẫn chưa có tin xấu gì về thời tiết gây nên.
Xe lăn bánh, trên ấy trời vẫn mưa. Cả đoàn vẫn háo hức đi và chuẩn bị phương án xấu nhất là không lên được điểm trường. Vậy mà như có phép màu, buổi sáng hôm ấy, trời tạnh mưa. Nắng hửng. Con đường lên điểm trường sau một buổi hong nắng đã kịp ráo nước. Bước chân đoàn thiện nguyện chỉ chậm lại bởi vài đoạn đường sình lầy trơn trượt.
Đoạn đường núi hơn 4 km loanh quanh, dốc, bùn lầy vẫn không ngăn được bước chân của các cô chú sáng lập Trái tim hồng. Các cô chú gần 70 tuổi vẫn miệt mài leo từng bước chân nhỏ mà không một lời ca thán, ngược lại còn kể cho chúng tôi nghe những chuyến đi trước của mình. Những bước chân quấn từng câu chuyện, từng kỷ niệm không quên. Hành trình gần chục năm đồng hành cùng chương trình Trái tim hồng của các cô chú khiến chúng tôi không thể nào để chân mình mỏi trên quãng đường hôm nay. 22 ngôi trường đã được xây dưới sự chung tay, góp sức của các cô chú và những nhà hảo tâm.
Để xây một ngôi trường, bắt đầu từ những ý tưởng, nguồn thông tin và những bước chân dò dẫm, tìm kiếm khu đất phù hợp, lên thiết kế, dự toán, tìm kiếm nguồn kinh phí, tìm kiếm nhà thầu… Những ngày đầu, bao khó khăn chồng chất. Rồi mảnh đất làm trường được hiến tặng. Nhà thầu xây dựng chịu lỗ để xây trường. Nhà cung cấp vật liệu biết chẳng lời lãi gì vẫn chở vật liệu xây dựng ngược lên đồi cao để góp phần hoàn thiện trường học.
Khi trường được xây xong, các họa sĩ của Trái tim hồng lên tận nơi vẽ những bức tranh xinh yêu. Họ chấp nhận sống những ngày thiếu thốn đủ thứ để chạy đua với những cơn mưa cản đường khi mùa mưa bão tới. Ngày trao trường, một bác họa sĩ vẫn âm thầm xả nước, kỳ cọ một mảng tường còn lấm bẩn. Bao nhiêu tấm lòng, bao nhiêu câu chuyện cảm động, bao nỗi vất vả, khó khăn hay bao nhiêu niềm vui gói gọn trong từng viên gạch, từng mảng tường.
Quãng đường như ngắn lại, bớt khó đi bởi những bước chân dẻo dai, gân khỏe của các cô chú và cả những lúc ngẫu hứng cất cao tiếng hát hòa ca. Cuộc sống thanh xuân dường như dừng lại ở trong trái tim của mỗi cô chú. Ở đó đang cất lên tiếng hát của cuộc sống. Hành trình yêu thương, chia sẻ, sống có ý nghĩa chẳng bao giờ là muộn để bắt đầu.
Ngôi trường nhỏ - gạch nối quá khứ và tương lai
Ngôi trường là sự kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai. Chủ nhiệm của Trái tim hồng, từng là một người lính đóng quân ở miền núi phía Bắc, chia sẻ với chúng tôi rằng, những ngày khó khăn trong chiến tranh, người dân ở mảnh này - từng là những căn cứ địa cách mạng - dốc toàn tâm toàn lực phục vụ cho cuộc chiến tranh bảo vệ đất nước. Quá khứ đã đi qua, những người hôm nay trở lại để tri ân những người đã ngã xuống, như cái gạch nối nối tiếp dòng chảy của lòng biết ơn...
Các bà, các mẹ đi phiên chợ về muộn hồ hởi chào chia tay, bắt tay những người dưới xuôi lên chung tay xây trường với bao niềm mến thương. Đôi bàn tay chai sần của họ nắm lấy những bàn tay của cô gái, chàng trai thị thành thay cho lời cảm ơn. Chúng tôi chia tay nhau phút chốc cuối chân đồi và cùng cảm nhận niềm vui ấm áp trong nhau. Người dưới xuôi ấm áp trong lòng về sự trân quý của các mẹ, các bà. Người miền ngược ấm áp bởi từ nay con cháu họ có được một nơi đi về để học con chữ, cùng nhau sinh hoạt văn hóa cộng đồng. Niềm vui cứ thế nhân lên, bao mệt mỏi cũng thoảng qua như cơn gió.
Một ngôi trường nhỏ xinh sẽ xây lên bao ước mơ đẹp đẽ cho những em bé. Các em sẽ được biết đến con chữ, tri thức, những tấm lòng thương mến để viết nên ước mơ của mình. Chắc chắn trong dòng chảy đó, hạt giống ước mơ và biết ơn sẽ nảy nở...
Âm vang nhịp đập Trái tim hồng
Từ ngôi trường này, Trái tim hồng đã lan tỏa chương trình thiện nguyện đến nhiều nhóm nhỏ khác như Học viện Kim Cương, Gieo hạt - Royal Team, Quỹ 2K. Trái tim hồng đã đập những nhịp đập âm vang đến những trái tim thiện lành bé nhỏ khác.
Cho đi là còn mãi. Chương trình "Xây trường, dựng ước mơ" của Trái tim hồng đã chạm vào những trái tim cùng chung nhịp điệu. Sự đồng điệu đó là cùng nhau xây dựng một thế hệ trẻ được gieo mầm tri thức, tình yêu thương, lòng biết ơn từ khi còn là những mầm, chồi, lá của đời người. Ngôi trường mầm non Nà Pè truyền tải đi giấc mơ ấy.
Một chuyến đi với nội dung chính là khánh thành trường học nhưng kết thúc đã mở ra một chương mới, đồng hành cùng nhau trên hành trình xây trường. Lúc chia tay, Trái tim hồng đã hẹn nhau khảo sát điểm trường tiếp theo. Một kế hoạch mới đã gối đầu.
Chúng tôi, những con người trong chuyến đi này đã kết nối với nhau, hứa hẹn những chương trình tiếp theo để viết thêm danh sách các trường học được xây mới. Mỗi người giờ đây đã hiểu thêm về một vùng đất mới, câu chuyện mới với những cuộc đời, tình yêu thương, sự cho đi bền bỉ.
Ai không biết đến lòng biết ơn, sự cho đi hẳn sẽ khó chạm tay vào hạnh phúc. Gieo một hạt giống đẹp hôm nay sẽ tạo nên những mùa quả ngọt cho tương lai. Trên đời này không ai sống một mình. Chúng ta sống vì nhau, vì thương yêu, vì là một phần cuộc sống trong nhau. Những điều được làm từ trái tim sẽ đến với trái tim và được lan tỏa không dừng lại. Trái tim hồng – Tấm lòng Việt đang lan tỏa đi nhịp đập ấy.